[Dịch] Dị Năng Giáo Sư

/

CHƯƠNG 1100: XE KHÔNG CHƯA NỔI (2)

CHƯƠNG 1100: XE KHÔNG CHƯA NỔI (2)

[Dịch] Dị Năng Giáo Sư

Tâm Tại Lưu Lãng

5.191 chữ

06-08-2023

CHƯƠNG 1100: XE KHÔNG CHƯA NỔI (2)

Khi trở lại cửa trường học đã hơn ba giờ, đúng lúc này, điện thoại của Thu Đồng đổ chuông, vì thế Thu Đồng đành phải ngừng xe lại trước, sau đó nhận điện thoại.

"Tiếu Tiếu, sao vậy?" Thu Đồng mở miệng hỏi.

"Thu đại tiểu thư, đại sự không ổn, không phải ngươi kêu ta đặt vé máy bay ngày mai cùng tới thủ đô à?" Trong điện thoại, giọng nói của Hàn Tiếu hơi gấp gáp: "Lúc đầu ta cho rằng vé rất dễ đặt, nhưng ta vừa phát hiện, vé máy bay tới thủ đô đã bị bán hết sạch.

Không chỉ không có vé máy bay, ngay cả vé xe lửa cũng hết. Ta nghe nói dường như có rất nhiều người muốn tới thủ đô xem Đát Kỷ, rất nhiều người dù không có vé cũng tới thử vận may, sau đó chỉ chốc lát đã khiến vé máy bay vé xe lửa đều hết sạch!"

"A? Vậy phải làm sao bây giờ?" Trong lúc nhất thời, ngay cả Thu Đồng cũng ngẩn ra, buổi hòa nhạc bắt đầu vào tối ngày mai, như vậy sao bọn họ có thể đi được?

"Ta đang xem thử xem có mua được vé máy bay hôm nay không...

Gặp quỷ rồi, vé máy bay tối nay cũng hết sạch. Ta lại xem vé tàu hoả thử... A, vé tàu hỏa còn một ít, đêm nay đi ngày mai đến. Để ta mua trước rồi lại nói tiếp... Hiển nhiên Hàn Tiếu đang vừa gọi điện thoại vừa mua vé: "Mau mau mau... A, cướp được vé rồi, ha ha ha, Hàn Tiếu ngươi đúng là quá lợi hại!"

"Tiếu Tiếu, ngươi mua mấy vé?" Thu Đồng không nhịn được hỏi.

"Yên tâm, là ba vé, cũng đều là vé giường nằm..." Hàn Tiếu nói đến đây lại dừng lại một chút: "Ách, thế nhưng Thu đại tiểu thư, có một vấn đề, trong ba vé này chỉ có hai vé gần nhau. A, không sao, đến lúc đó ngươi và Hạ đại soái ca ngồi chung, ta ở một phòng khác là được."

"Tàu hoả khởi hành lúc mấy giờ?" Thu Đồng hỏi.

"Hơn tám giờ, vẫn còn sớm, thế nhưng Thu đại tiểu thư, sau khi xem xong buổi hòa nhạc, chúng ta có nên ở lại đó chơi thêm hai ngày không?" Hàn Tiếu đề nghị, dù sao cũng đã tới thủ đô một chuyến, nếu chỉ coi một buổi hòa nhạc có vẻ chưa đủ tận hứng.

"Chơi hai ngày cũng được, ta sao cũng được." Thu Đồng cũng không có yêu cầu đặc biệt gì.

"A, Thu đại tiểu thư, vậy buổi tối chúng ta trực tiếp hẹn gặp ở trạm xe lửa đi, ta muốn sắp xếp công việc một chút, sau đó lại thu đọn hành lý." Hàn Tiếu nói nhanh.

"Được, ta cũng phải thu dọn một chút" Thu Đồng cúp điện thoại, sau đó lại lái xe vào trường trung học phổ thông Minh Nhật.

Vốn dĩ Thu Đồng và Hàn Tiếu dự định ngày mai mới đi máy bay đến thủ đô, như vậy buổi sáng xuất phát, buổi chiều đến thủ đô, buổi tối kịp xem buổi hòa nhạc. Hiện tại đột nhiên gặp phải vấn đề như vậy, khiến kế hoạch bị rối loạn.

Thu Đồng về phòng làm việc một chuyến, sau khi sắp xếp đơn giản các công tác tiếp sau, nàng lại về ký túc xá bắt đầu thu dọn đồ đạc. Cân nhắc đến việc có thể bọn họ sẽ ở lại thủ đô vài ngày, đương nhiên nàng phải chuẩn bị một số y phục còn cả vật dụng cá nhân nữa.

"Ngươi không chuẩn bị hành lý ư?" Thu Đồng sửa sang hành lý của mình xong lại hỏi Hạ Chí, gia hỏa này vẫn luôn nằm trên ghế sofa trong phòng khách, cứ như chuyện này hoàn toàn không liên quan tới hắn vậy.

"Honey, không phải ngươi đã sửa sang lại giúp ta rồi ư?" Hạ Chí cười xán lạn.

"Ta chỉ cất một bộ áo ngủ giúp ngươi, những thứ khác ta đều không lấy." Khuôn mặt Thu Đồng ửng đỏ, hiển nhiên nàng không ngờ Hạ Chí lại phát hiện.

"Đồng Đồng, có áo ngủ là đủ rồi" Hạ Chí cười hì hì nói.

"Tùy ngươi." Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, cũng không nói thêm cái gì, tới lúc đó lại mua mới là được.

"Đồng Đồng, đêm nay ngươi không nấu cơm à?" Lúc này Hạ Chí lại rất rất nghiêm túc hỏi.

"Không nấu, chúng ta ra ngoài ăn." Thu Đồng trả lời rất nhanh: "Lát nữa chúng ta đi ăn cơm, sau đó lại tới trạm xe lửa, nếu trễ chuyến tàu, ngày mai sẽ không xem buổi hòa nhạc được."

Không hề nghi ngờ, Thu Đồng đã bắt đầu chờ mong buổi hòa nhạc. Vì vậy, sau khi thu dọn đồ đạc xong, nàng lại đi tắm, tắm mình tới sạch sẽ xinh đẹp xong lại lôi kéo Hạ Chí đi ra ngoài ăn cơm chiều, thuận tiện còn mang theo hành lý.

Lần này, ngay cả tốc độ ăn cơm tối của Thu Đồng cũng được đẩy nhanh hơn không ít, cơm nước xong, Thu Đồng cũng không lái xe mà trực tiếp đón taxi, theo Hạ Chí chạy tới trạm xe lửa, xấp xỉ 7: 30 thời điểm, Thu Đồng và Hàn Tiếu hội hợp trong phòng chờ ở trạm xe lửa, lúc này chỉ còn nửa giờ nữa là tới giờ lên xe.

"Hạ đại soái ca, đến, ta đổi phiếu vé với ngươi." Hàn Tiếu lấy vé xe lửa ra, mà lúc trước Hạ Chí và Thu Đồng cũng đã cầm phiếu vé, chỉ có điều, dựa theo phiếu vé bây giờ, Hạ Chí và Thu Đồng không thể ngồi trên cùng một khoang xe lửa.

"Tiếu Tiếu, đừng đổi nữa, hai chúng ta ngồi chung cũng được mà, để hắn ngồi một mình đi" Thu Đồng lại mở miệng nói: "Một mình ngươi không an toàn, hai chúng ta ở cùng nhau thì tốt hơn"

"Hạ đại soái ca, ngươi không có ý kiến gì ư?" Hàn Tiếu không nhịn được hỏi.

"A, không có ý kiến, dù sao trong phòng cũng còn người khác, cũng không thể làm gì được." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Này, cho dù không có người khác ngươi cũng không thể làm gì có được không?" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, gia hỏa này vẫn luôn suy nghĩ cái gì vậy?

"Ác ác..." Đột nhiên bên cạnh truyền đến một trận hoan hô, sau đó là rất nhiều giọng nói đang hô to: "Đát Kỷ, Đát Kỷ...

Thu Đồng ngẩn ngơ, chẳng lẽ Đát Kỷ tới trạm xe lửa?

Hạ Chí quay đầu nhìn cách đó không xa, ánh mắt hơi cổ quái.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!